Nguyễn
Phúc Bảo Ân
Kính gởi: Cựu Trung Úy William Calley,
Thưa trung úy, trước hết cho phép tôi được bày tỏ lòng cảm phục của cá nhân tôi đối với trung úy về hành vi ăn năn của trung úy thể hiện qua lời xin lỗi của ông vào ngày 19 tháng 8 vừa qua tại Kiwanis Club, Columbus về vụ tàn sát việt cộng và những thân nhân của họ tại Mỹ lai, Sơn Mỹ xãy ra vào ngày 16 tháng 3 năm 1968 bởi việc làm này cho chúng tôi thấy được ông đang sống và lương tri của ông cũng đang sống.
Thưa trung úy William Calley, mặc dù ông cùng các đồng đội trong lực lượng quân đội đồng minh Hoa kỳ đã vì nền tự do, dân chủ của dân tộc chúng tôi mà đã lìa xa gia đình với cuộc sống thanh bình ấm êm để đến với Miền nam quê hương tôi và nhiều đồng đội của ông đã để lại một phần xương máu trên mãnh đất hình cong chữ S đầy biến động và tang thương này thậm chí nhiều chiến hữu của ông cũng đã vong thân vì nền tự do của Miền nam nước Việt chúng tôi, nhưng không vì thế mà người dân Việt chúng tôi có thể nhắm mắt làm ngơ trước việc trung úy và thuộc cấp của ông đã tàn sát hơn 500 đồng bào của tôi cho dù họ là kẽ thù của ông, của chúng tôi và của thế giới tự do, bởi một lý do đơn giản rằng họ là đồng bào, đồng chủng của chúng tôi bởi người Nam Việt chúng tôi có tính hiếu sinh ngay cả đối với những kẽ cừu thù. Và cũng bởi con người Nam Việt chúng tôi có bản tính hiếu hòa mà trong tâm thức của chúng tôi không thể có một cuộc chiến tranh nào là tốt đẹp và cũng chẵng có một nền hòa bình nào mà tồi tệ cả. Đó cũng là lý do mà sự hiện diện của trung úy và quân đội đồng minh trên quê hương Nam Việt của chúng tôi không phải là ước muốn hay sự mong chờ của nhiều người Nam Việt chúng tôi. Chắc Trung úy vẫn còn nhớ ngay cả đối với những tù binh và hàng binh của cộng sản, người Nam Việt chúng tôi vẫn đối xử hết sức khoan dung, độ lượng và chăm sóc ân cần, huống chi những nạn nhân của Mỹ Lai ngày 16 tháng 3 năm 1968 chỉ là thân nhân, vợ con, cha mẹ của cộng sản hoặc chỉ là những kẽ làm tay sai cho cộng sản chỉ đang nuôi giấu cộng sản mà thôi và tại thời điểm bị giết họ không một tấc sắt trong tay! Đó là lý do mà người Nam Việt chúng tôi vẫn cảm thấy đau thương tang tóc cho cái ngày định mệnh 16 tháng 3 ấy và vẫn không muốn biện bạch cho ông về tội sát nhân, cho dù xét về phương diện pháp lý thì ông đã hành xử một cách đúng đắn. Và nay, sau khi ông đã công khai bày tỏ lòng ăn năn thống hối của mình, tôi xin được chia sẻ với ông những tâm tư, tình cảm của mình….
Thưa trung úy William Calley, là một người dân Việt sinh ra và lớn lên trong thời binh loạn mà phần lớn cuộc đời của tôi đã trải nghiệm qua cuộc nội chiến thật tàn khốc trên quê hương, chứng kiến bao cảnh máu đổ đầu rơi, huynh đệ tương tàn nồi da xáo thịt vì ý thức hệ cộng hòa, dân chủ và nhân quyền đối kháng với cộng sản độc tài chuyên chế, tôi thấu hiểu những giá trị nhân bản của sự hy sinh xương máu thật cao cả của quân đội đồng minh cùng với sự hy sinh cũng vô cùng to lớn của các chiến sỹ Việt nam cộng hòa cho nền tự do của Miền Nam Nước Việt chúng tôi, mà có lẽ dân tôi vẫn còn ít người nhận thức một cách đúng đắn cái chân giá trị của sự hy sinh đó.
Thưa trung uý William Calley,
Qua thông tin được đăng tải trên nhiều nhật báo ở quê nhà, tôi được biết rằng ngày 19 tháng 8 vừa qua tại Kiwanis Club, Columbus ông đã công khai nói lên lời xin lỗi đối với các kẽ thù của ông rằng: "Không một ngày nào trôi qua mà tôi không cảm thấy hối hận vì những gì đã xảy ra ngày hôm đó tại Mỹ Lai", Ôi sao mà cao cả, sao mà nhân văn và vị tha đến vậy thưa trung úy William Calley! Dẫu chúng tôi đã biết rất rỏ rằng văn hóa của hợp chủng quốc Hoa kỳ là văn hóa của ngợi khen, của cảm ơn và xin lỗi, thế nhưng chúng tôi không thể không cảm kích đến tột độ khi đọc được những lời xin lỗi thật chân tình của ông, bởi cũng như phần đa đồng bào miền nam, chúng tôi hiểu biết một cách đúng đắn rằng trong hành động tiêu diệt những phần tử cộng sản ở Mỹ Lai, Sơn Mỹ thì cá nhân trung úy và các đồng đội không đang hoàn thành một sứ mệnh quan trọng mà thế giới tự do phó thác cho ông. Tiêu diệt kẽ thù và những kẽ tiếp tay cho kẽ thù chỉ là một trách nhiệm cáo cả đối với tổ quốc và với thế giới tự do, chính vì lẽ này mà trong phiên tòa ngày 10 tháng 9 năm 1971 dẫu trung úy đã bị tuyên án chung thân nhưng chỉ 2 ngày sau tổng thống Nixon đã ra lệnh trả tự do cho trung úy. Bởi Tổng thống Nixon cũng như thế giới loài người thừa hiểu rằng tội ác thảm sát 504 người dân Mỹ Lai, Sơn Mỹ là thuộc về HỒ CHÍ MINH và đảng cộng sản Việt nam, bởi chính Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam đã đưa họ vào cuộc chiến. Vâng, thưa trung úy William Calley, chính Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam đã phát động một cuộc chiến tranh nhân dân, với những đoàn thể như nhi đồng cứu quốc, thiếu niên cứu quốc, thanh niên cứu quốc, phụ nữ cứu quốc, nông dân cứu quốc… Nghĩa là toàn dân đánh Mỹ ngụy… Vậy thì “Mỹ ngụy” có quyền đánh trả lại toàn dân là hợp cơ chế và không vi phạm công pháp quốc tế về các quy phạm chiến tranh. Cũng chính điều này mà suốt hơn 40 năm qua nhân dân miền nam Việt nam chúng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sự kiện Mỹ Lai là một vụ thảm sát, và chúng tôi chưa ai từng nghĩ rằng quân đội đồng minh, mà đại diện là cá nhân trung úy có bất cứ một lầm lỗi nào trong vụ việc này, mà ai ai cũng biết rỏ rằng chính Hồ Chí Minh và đảng cộng sản mới là những kẻ thủ ác trong sự kiện này và nhất định HỒ CHÍ MINH cùng đảng cộng sản Việt nam phải chiu hoàn toàn trách nhiệm trước cái chết của 504 dân làng Mỹ Lai, Sơn Mỹ cũng như cái chết của hàng chục triệu đồng bào của chúng tôi trong suốt cuộc chiến tranh huynh đẹ tương tàn, nồi da xáo thịt đó, thưa trung úy.
Tuy vậy, chúng tôi cũng không hề phủ nhận giá trị nhân văn của những lời tạ lỗi chân thành của trung úy vào ngày 19 tháng 8 vừa qua, vì rằng đây là một bài học đạo lý mà bản thân HỒ CHÍ MINH cũng như các lãnh tụ cộng sản Việt nam chúng tôi cần phải học, cần phải biết như một bài học vở lòng, như một “Minh Tâm Bửu Giám”. Bởi Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam đã gieo bao nhiêu đau thương tang tóc trên quê hương Việt nam chúng tôi, bởi Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt nam đã đem lại vô vàn những đớn đau, thống khổ, mất mát và tủi hờn cho cả giống nòi lạc Việt chúng tôi mà họ đã bao giờ biết thống hối ăn năn, đã bao giờ họ chịu để cho lương tri của họ lên tiếng!!! Biết đâu chừng lời tạ lỗi muộn màn của trung úy cũng sẽ giúp đánh thức được lương tri của HỒ CHÍ MINH và các lãnh tụ cộng sản Việt nam để rồi đến một ngày không xa nữa, những oan hồn của hàng trăm ngàn nông dân Việt nam chúng tôi bị cộng sản đấu tố trong cải cách ruộng đất tại Miền Bắc năm xưa và oan hồn của hàng ngàn lương dân Huế bị HỒ CHÍ MINH và đảng cộng sản việt nam thảm sát trong biến cố tết Mậu Thân 1968 và cả những oan hồn của hàng triệu đồng bào tôi bỏ mạng ở Đại Lộ Kinh Hoàng, ở trên các nẽo đường di tản năm 1975 và cả những oan hồn của đồng bào tôi vong mạng trên Thái Bình Dương khi đi tìm tự do từ sau ngày mất nước 30 tháng Tư năm 1975 cũng sẽ được nghe những lời ăn năn, thống hối và tạ lỗi - dẫu muộn màn - của những kẽ tội đồ, bởi đó là một việc làm đạo lý tối thiểu của những kẽ biết nói tiếng người.
Một lần nữa xin được bày tỏ lòng tri ân của đồng bào Nam Việt chúng tôi đối với trung úy về những lời tạ lỗi muộn màn của trung úy tại Kiwanis Club, Columbus, vào ngày 19 tháng 8 vừa qua.
Trân trọng kính chào trung úy
Nguyễn Phúc Bảo Ân
No comments:
Post a Comment